TẢN MẠN THU
Mùa thu, có chiếc lá vàng
Chao nghiêng theo gió, bay vào trong sân
Bỗng nghe thoang thoảng mùi hương lạ
Có phải em xỏa tóc dài, cho hương bưởi bay qua.
THU VÀNG
Vàng thu đà chín rượm.
Sao còn ngơ ngác đứng nhìn thu.
Có phải đầu thu người đến "hỏi".
Trao chiếc là vàng để làm tin
THU KHAI TRƯỜNG
Mùa thu ta nhớ mùa thu
Bao giờ trở lại thu vàng năm xưa
Để nghe nhịp guốc đầu hè
Để nghe tiếng trống khai trường thân thương
Để nghe tiếng gió heo mây
Để nghe em hát sân trường mùa thu.
THU CAO NGUYÊN
Cuối thu
Ai ngơ ngác nhìn mây trời xuống thấp.
Thu chưa đi nên mây chẳng chịu lên cao.
Và
Áo ai vàng như trải nắng cuối thu
Để lạc ngựa nhịp đều ra phố chợ
Cho cô gái miền cao thêm ửng hồng đôi má
Đượm duyên tình trên những gánh hàng hoa.
Rồi
Phố núi buồn khi người bỏ đi xa
Ta năn nỉ, xin người khoan vội bước
Để cùng ta lặng nghe gió giao mùa buổi sớm
Cho đời buồn, bỗng chốc bớt đìu hiu.
NÀY EM
Này em
Cô gái
Tuổi thanh xuân như trăng tròn mười sáu
Sao điệu đàng làm sóng biển lặng im
Cho mây trời hờ hững chẳng buồn trôi
Để gió ngưng thổi
không mang mưa cho nắng hạn
Này em, cô gái
Đừng trêu ngươi trời đất thế nha em
Trần Phú Hưng
-------------------------------------