HỘI NGỘ
Mới đó mà đă bốn lăm năm xa trường rồi. Thật đúng là thời gian như bóng câu qua cửa sổ, vụt cái, bay vèo. Mới ngày nào c̣n ngồi trên ghế nhà trường, tương lai c̣n ở phía trước, nay đầu đă hai thứ tóc, tương lai đă để lại phía sau. Bốn lăm năm, biết bao vật đổi sao dời. Bốn lăm năm, người c̣n kẻ mất. Thời gian có thể làm đổi thay tất cả, duy chỉ có t́nh bạn là vẫn trường tồn; duy chỉ có kỷ niệm về những ngày đi học là vẫn c̣n tươi nguyên, kể hoài không hết.
Đêm hội ngộ bốn lăm năm xa trường đă diễn ra với thật nhiều cảm xúc. Bạn bè bốn phương trời tụ lại, tay bắt mặt mừng, hàn huyên tâm sự. Dấu vết thời gian với bao nhiêu gánh nặng của cuộc đời hằn rơ trên gương mặt và h́nh hài của mỗi người, nhưng hễ gặp là vui, hễ gặp là mừng, v́ gặp hôm nay nhưng chưa biết đến bao giờ gặp lại, v́ lần gặp nào cũng có thể là lần cuối trong đời.
Chia tay, ḷng say say. Không phải say v́ rượu, mà say v́ t́nh. T́nh với mái trường xưa, t́nh thầy tṛ, t́nh bạn. Không dễ ǵ có những thế hệ học sinh có t́nh với trường, với lớp như thế hệ cựu học sinh Phan Châu Trinh của anh em ḿnh. Không dễ ǵ có những tấm chân t́nh biết cảm thông và chia sẻ như tấm chân t́nh của cựu học sinh Phan Châu Trinh niên khóa 65 – 72. Hăy tự hào về điều ấy để sống tử tế hơn với đời. Hăy tự hào về điều ấy để làm rạng danh trường, rạng danh nhà chí sĩ yêu nước Phan Châu Trinh.
Hăy chúc nhau an lành và hẹn gặp lại năm năm sau để kỷ niệm nửa thế kỷ xa trường!
Nguyễn Chí Trung
17. IX. 2017