BIỂN HÁT CHIỀU NAY
VỀ LẠI TRƯỜNG XƯA NHÂN DỊP HỘI NGỘ
CỰU HS PHAN CHÂU TRINH ĐÀ NẴNG KHÓA 65-72 _ 16092017
***
Vượt đèo Hải Vân, chúng tôi về dự đêm hội ngộ cựu học sinh Trung học Phan Châu Trinh Đà Nẵng khóa 1965 – 1972, tối 16 tháng 9 năm 2017; lần này có bà xă cùng đi. Sau khi dự đêm giao lưu hội ngộ 45 năm xa trường, chúng tôi quyết định ở lại thêm một ngày để đi tham quan một số điểm ở Đà Nẵng, trong đó có resort Furama. Được tham quan, và chụp được nhiều ảnh đẹp vài nơi ở Đà Nẵng và resort này, chúng tôi rất hài ḷng, thỏa măn.
Theo dự định ban đầu, ngày hôm sau sẽ ghé trường Phan Châu Trinh, thăm trường và ghi lại một số h́nh ảnh để kỉ niệm. Sáng ngày 18/9, chúng tôi thức dậy rất sớm ra băi biển cạnh đường Vơ Nguyên Giáp, đi dạo vài ṿng, hít thở không khí trong lành của biển Đà Nẵng cuối thu. Nh́n đồng hồ đă gần 7 giờ, chúng tôi liền về trở lại nơi nghỉ trả pḥng và chuẩn bị ghé thăm trường xưa một chút, rồi lên đường trở về Huế.
Sau một thời gian vượt qua nhiều con đường đă đổi tên và một số đường mới. Vừa đi vừa ḍ t́m đường, nên khá lâu. Đến trước cổng trường, chúng tôi đă thấy hoc sinh nam và nữ mặc trang phục truyền thống áo quần trắng, tất cả đang ngồi trong sân trường để chuẩn bị tiết sinh hoạt chào cờ, nên mới biết hôm nay là ngày thứ hai đầu tuần. Sân trường sáng lên bởi trang phục trắng của học sinh, làm tôi bồi hồi, xúc động nhớ lại ngày xưa ḿnh đă từng trang phục như thế để dự lễ chào cờ đầu tuần tại sân trường này. Mở đầu tiết sinh hoạt chào cờ là bài hát Biển Hát Chiều Nay của Hồng Đăng, do đôi song ca nam nữ học sinh lớp 12 hát. Chúng tôi đứng ngoài cổng trường nghe rơ từng tiếng đàn nhạc đệm vào bài và tiếng hát học sinh đă vang lên trong không khí im lặng nghiêm túc của trường học truyền thống có bề dày lịch sử:
…Chân trời rất xanh gọi nắng xôn xao
Con thuyền rất vui, và gió hát ngọt ngào
Môi cười rất xinh lung linh màu áo
Mây trắng gợn lên những cánh chim hải âu
Có ǵ sáng nay mà nắng xôn xao?
Chân trời vẫn xanh màu nắng rất ngọt ngào
Theo luồng cá bay đan trên biển lớn
Câu hát gợi lên bao khát khao đại dương…
Nghe đến đây tôi xúc động đến nổi da gà! Ca từ của bài hát đă hay, tiếng hát của đôi học sinh nam nữ thật truyền cảm và sâu lắng, ngọt ngào! Tôi rất sung sướng và tự hào v́ trước đây ḿnh đă từng học dưới mái trường này. Trước măt tôi, dường như các tia nắng mặt trời ban mai đang xôn xao, nhảy múa ḥa quyện với tiếng hát đầy tự hào, trong sáng của đôi học sinh. Tôi muốn hét thật to để mọi người biết rằng, chúng tôi là những học sinh ưu tú của trường trung học Phan Châu Trinh, đă từng học dưới mái trường này, đang trở về thăm lại trường xưa sau gần một nửa thế kỉ xa cách!
…Mỗi một t́nh yêu, mỗi một cuộc đời
Qua bao nhiêu thăng trầm lửa thử vàng mới nên người
Biển xanh vẫn nhắc những lời yêu thương
Biển lại hát t́nh ca biển kể chuyện quê hương…
Đoạn kết bài hát thật hay, nồng nàn và đầy ư nghĩa trong tiếng vỗ tay nồng nhiệt của thầy cô giáo và học sinh toàn trường! Hôm nay, tôi thật may mắn được chứng kiến và ghi lại những phút giây tuyệt hảo, tưởng chừng như không bao giờ có nữa…
Sau tiết chào cờ, những ḍng áo trắng chuyển động tuôn về các lớp học, có ḍng xuyên qua đường hầm dưới đường Phan Châu Trinh để đến cơ sở hai, có ḍng chảy ngược lên các tầng lầu trên, tưởng chừng không bao giờ dứt. Đứng ngoài cổng trường, chúng tôi tranh thủ ghi lại một vài h́nh ảnh của mái trường xưa, trước khi trở về Huế.
Trên đường dài trở về, tôi vẫn miên man hồi tưởng những h́nh ảnh đẹp về thời học sinh áo trắng xa xưa, đă khắc sâu trong kí ức của ḿnh. Một thời ḱ học hành gian khổ, thi cử cam go qua hai kỳ thi tú tài ở các lớp 11 và 12, trong không khí chiến tranh đang nặng mùi thuốc súng; mỗi ngày trôi qua, mở mắt ra mới biêt ḿnh đang thở và đang sống. Bây giờ các em học sinh thật hạnh phúc, được học hành trong không khí ḥa b́nh, yên ổn dưới mái trường hoành tráng, có vẻ đẹp truyền thống đáng tự hào!
Tạm biệt mái trường xưa; trường TRUNG HỌC PHAN CHÂU TRINH với nhiều kỉ niệm đẹp, tôi không thể nào quên những phút giây vàng ngoc, kim cương đó!
TRANG ANH PHI – CỰU HS TH PHAN CHÂU TRINH KHÓA 1965 -1972