Nhận được cuốn sách viết về hồi ký BS Nguyễn Hữu Tùng, người bạn học trường Trung Học Phan Châu Trinh – Đà Nẵng NK 65-72 gửi tặng, tôi rất vui mừng và tranh thủ đọc hết. Trước tiên là xin cảm ơn bạn và xin ghi lại một vài cảm nghĩ. Cuốn sách về hình thức trang trí và màu sắc rất sang trọng, in giấy tốt, chữ in lớn rất rõ ràng dễ đọc, người chấp bút sắp xếp được ý tưởng của tác giả và bố cục mạch lạc.

Tôi đã có một thời gian gần gũi bạn khi ở và làm việc tại Đà Nẵng nên hiểu và chia sẽ được hầu hết câu chuyện của bạn, bạn diễn tả một cách trung thực nỗi vui buồn và gặp nhiều phong ba bão tố trong cuộc đời của bạn, trong lúc cố gắng thực hiện cho được những ước mơ và hoài bão của mình, ngọn lửa đó luôn luôn rực cháy, nóng bỏng trong lòng của bạn chưa chịu dừng bước ở độ tuổi 60 như bao người khác “lão giả an chi” chưa phải là tư tưởng của bạn trong lúc này. Ở độ tuổi 60 mà suy nghĩ và sức làm việc như thời tuổi 20 (trang 147). Bạn đang bắt đầu cho một dự án mới ở độ tuổi 60 mặc dầu bạn thừa biết quỹ thời gian không còn nhiều cho cuộc đời một con người. Thôi thì quá khứ đã qua, tương lai thì chưa đến chúng ta đang ở vị trí hiện tại của tuổi 60 sức khỏe bình thường đã là một điều tốt đẹp.

Đọc hết quyển sách cho thấy hơn 30 năm qua những đam mê và cường độ làm việc không biết mệt mỏi của bạn đã để lại một dấu son lớn cho ngành y khoa Việt Nam.

Xin trân trọng cảm ơn bạn, BS Nguyễn Hữu Tùng người bạn học thời trung học, một tài năng trong ngành y. Tôi cũng không biết nói gì hơn nữa chỉ cầu chúc bạn nhiều sức khỏe và ngọn lửa trong người bạn luôn luôn được cháy sáng.

 

Đà Nẵng, ngày 20 tháng 01 năm 2013

Đặng Văn Thành

CHS/PCT NK 65-72