Trăng
Hương đồng gió gọi trăng sang
Câu thơ thấp thoáng mơ màng tình xưa
Em về gió đón mây đưa
Lặng thầm tiếc nối ! hương vừa thoáng qua
Thơ
Chiều về soi bóng bên sông
Con đò xuôi mái nỗi dòng tình thơ
Bao năm dệt mộng trong mơ
Duyên trao mộng thắm hồn thơ đong đầy
Mơ
Chiều vàng lấp lánh như mơ
Chao nghiêng nỗi nhớ mãi chờ bóng trăng
Muôn ngàn sợi tím mây giăng
Khắc vào tâm khảm bóng hằng thầm thương
Em
Em như giọt nắng bên thềm
Đời như gió thoảng hương mềm nhẹ bay
Tình yêu khe khẻ đong đầy
Vấn vương nỗi nhớ hương say đắm nồng
Về
Nỗi lòng đã trót tơ vương
Giọt tương tư trổ thiên đường tình say
Em về khao khát vòng tay
Người xưa, chốn cũ ngọt đầy mưa môi
Phạm Văn Hoa 05/08/2014