Tình thơ 1
Văn đàn mở hội tình thơ
Bên đèn chập tối hoang sơ mấy dòng
Hồn chao mượn gió gửi lòng
Đắm trong giấc ngủ cũng mong hội về
Hẹn nhau nơi bến văn đàn
Như hoa trái ngọt dịu dàng ngây thơ
Bao đêm thức trắng đợi chờ
Tình thơ nối nhịp mong chờ tri âm
Tuổi già ôm ấp tình thơ
Gió luồn kẽ nhớ đợi chờ tin ai
Nỗi niềm vẫn mãi không phai
Tri ân, tri kỷ đêm dài nhớ nhau
Bạn ơi hãy nhớ tình thơ
Quên đi sầu muộn đan mơ thả vần
Nguồn vui không cạn mà gần
Trường Phan hương tỏa tình thân gọi đàn
Non xanh nước biếc mây trời
Lời thương tiếng nhớ khi vơi khi đầy
Dòng đời xin gửi gió mây
Tình thơ ngày cũ giãi bày yêu thương
Bao năm mây lạc ngàn xa
Rơi từng giọt nhớ bạn già tuổi thơ
Trăm năm trông một chữ chờ
Nhớ ai vội viết bài thơ ân tình
Đêm thu lẻ bóng lối mềm
Tình thơ lạc bước đậu thềm lá bay
Hồn hoang treo giữa ngàn mây
Thoáng trong giấc mộng dâng đầy khát khao
Trăng về tặng khúc dân ca
Cùng nhau chia sẻ tình ta vô bờ
Bạn ơi đợi đến bao giờ
Đêm nằm khắc khoải tình thơ bạn về
Non thề biển hẹn cùng ai
Mênh mang đón gió mắt ngài trao nhau
Tình này cho mãi ngàn sau
Tuổi già tóc bạc vẫn đầy tình thơ
Phố Đà sơn thủy đẹp xinh
Tình thơ chan chứa bạn mình từ đây
Nụ cười, bia ấm cùng say
Mây vờn đỉnh núi tình này khó phai
Phạm Văn Hoa