LỤC BÁT
Vườn hoang nắng xế chiều rồi,
Nhành hoa trinh nữ khép đôi lá sầu.
Sao em nỡ vội qua cầu?
Cho anh mang nặng nỗi sầu đau thương!
Trần gian lắm sự vô thường.
Tình đang nồng ấm nửa đường đứt dây.
Giờ đây tình đã vuột bay,
Để anh sớm đắng chiều cay, riêng mình!
Đường xưa đôi bóng cuộc tình,
Chừ anh đơn bóng chiếc hình dưới trăng.
Sương khuya lành lạnh phủ giăng,
Trăng khuya rờn rợn soi hằng mộ bia.
Nay ta tình lỡ, chia lìa.
Em về chốn ấy bên kia nhà chồng.
Mưa chiều ước tóc em không?
Nắng mai còn có tô hồng má ai?
Đời nay không nợ trúc mai,
Lai sinh ước hẹn cùng ai chung nhà.
Kiếp sau duyên có mặn mà,
Vẫn không quên được tình ta kiếp này!
Hữu Chữ (B.v.C tối 01/8/14)