Em gọi anh lòng xón xang giục giã.

Mưa Saigon không đợi được qua cơn.

Ly café nửa chừng bỏ lỡ.

Điếu thuốc tàn chưa kịp tắt sau lưng.

Vẫn con đường hàng ngày nhưng thấy lạ.

Tim trào dâng từng nốt nhạc ân tình.

Em cứ đợi như dừng chân bến cũ.

Dẩu thời gian có đượm chút tang thương.

Em vẫn đợi như thuyền neo bến nhỏ.

Nỗi cô liêu dày thêm khúc ân tình.

Anh hỡi anh có bao giờ trở lại.

Dòng sông xưa có bến cũ chờ mong.

Nguyễn hữu tùng.