Cuối năm đang dạo net, vợ ghé tai th́ thào : thấy ông tôi phát mệt, ông thương tôi thế nào ?Ḿnh ngạc nhiên ngẩng đầu, chưa biết trả lời sao, nh́n mắt vợ hồi lâu, sợ rơi vào chiếc bẫy.Ḿnh bỗng rất lo ngại trước chiếc bẫy t́nh cờ, nếu mà lơ tơ mơ trước đàn bà th́ chết.Hoăn binh là trước hết, nên tưu kế thăm ḍ : chuyện chi mà em lo, nói cho anh nghe với..Vợ một giây nghĩ ngợi để tuyên bố điều ǵ.Này ông, chắc có khi cắt đi là hơn hết.Để, em càng thêm mệt, ông lại càng xanh xao, ông nghĩ kỹ lại nào, thôi ḿnh nên đoạn tuyệt.Có chi mà thương tiếc, không cần thớt hay đ̣n, dứt một cú là xong, chỉ cần con dao sắc !Ḿnh nghe xong trợn mắt, không thốt được thành lời, trán th́ vă mồ hôi, bất giác tay nắm chặt…Định thần, ḿnh lắp bắp, sao lại cắt của tôi, không dùng nữa th́ thôi, mắc chi mà em cắt…Nếu em toan phục kích, cắt ngang đời của anh, chẳng may nó nhiễm trùng, có mà anh toi mạng!Chừ năm cùng tháng tận lấy chi phơi sắc xuân, giọng ḿnh chợt run run… vợ ơi xin nguôi giận !Mắt vợ ḿnh rực sáng :Thôi đừng có tào lao, lúc trước nói thế nào mà nay anh ngược lại.Một lần em trông thấy anh bứt tóc ṿ đầu : nào trùng độc nhiễm vào, nào vi rút hủy hoại .Tay chân anh bải hoải với bộ mặt thất thần , miệng th́ cứ lầm thầm nguy to rồi, toi mạng…Ơ hay, sao mâu thuẫn, đồ dùng th́ lôi thôi, để th́ mạng sẽ toi, dứt đi sợ mất mạng. Thôi ḿnh nên chấp nhận cắt phứt đi cho rồi, sống chết do ông trời có chi mà phải sợ. Đường đường em là vợ, sẽ chăm sóc cho anh thoát khỏi thứ trời hành làm mất ăn mất ngủ.Nghe vợ ḿnh nói dữ, ḿnh chân dậm tay huơ, anh bị bệnh bao giờ mà đè anh ra hoạn. Thôi em đừng nói sảng hàng xóm họ chê cười, anh vẫn c̣n là người khỏe mạnh ,siêng thể dục…Vợ bật cười rần rật, em thiến hoạn ǵ đâu, tại v́ từ rất lâu miệt mài mấy trang web, hôm nay th́ youtube, mai facebook lu bu, gmail rồi yahoo cứ cắm đầu chat chít. Anh ngày càng mỏi mệt, em không thể cầm ḷng, khuyên anh th́ không xong, em càng lúc càng tức, mạnh tay cũng không được cũng không thể dịu dàng nên quyết định cắt ngang lùng nhùng… in tơ nét !Ḿnh cười lên khèn khẹt, vợ đẹp của tôi ơi anh đă hiểu ra rồi, trời ơi thương vợ nhất !Bỗng dưng vợ quắc mắt : C̣n có vợ nh́ à, hay đă thêm vợ ba, nói tôi nghe cho rơ !Ḿnh lại càng thêm sợ, t́nh thế chuyển bất ngờ, tự nhủ chớ dại khờ mà đổ dầu thêm lửa. Ḿnh hạ giọng uốn lưỡi, em là nhất trên đời, chỉ mỗi một em thôi, dại chi mà ngu ngốc !Má đỏ lên thoáng chốc, vợ bảo thương thật sao, ông thương như thế nào sao ngồi yên ở đó !Ḿnh choàng vai nói nhỏ, giọng bất chợt bồi hồi. Anh thương em ít thôi, nhưng mà thương măi măi…Vợ lườm cho một cái, quất một cú thấu trời. Bạn chắc biết đâu rồi, ngay chỗ… in tờ net… Viễn Định