Như một nén tâm
hương..
nhớ về bạn bè và bao người
đã mất trong đại dịch Covi..
THƯƠNG NGƯỜI VỀ CHỐN XA XÔI
Vẫn biết sắc thân hạt bụi..
Mà sao mắt đỏ bùi ngùi,
Tiếc bao phận người khuất núi..
Ngậm ngùi vận nước khôn nguôi.!
Dòng đời gió cuốn hoa trôi,
Có bông hoa nào đắm đuối.?
Cho người cuối trời mồ côi..
Buồn rơi.. chiếc lá vàng ơi.!
Trần gian một thời dong ruỗi
Cuối đường chiếc bóng ngược xuôi.
Còn ai vẫy tay lần cuối.?
Một lần cho ấm môi cười,
Rồi xa.. quán trọ đời người..
Một lần nhắm mắt buông xuôi.!
Tiễn đưa đất Mẹ luân hồi..
Chắp tay niệm khúc kinh cầu.
Sông sâu lữ khách về đâu.?
Bồi hồi quê cũ xa xôi.!
............................................
Về đâu.. cát bụi nhiệm màu.?
Còn đây - một thoáng mây bay.!
Thuận Hào
(PCT NK 65 - 72)