Thu.

 

Em nghe chăng lá vàng rơi rụng.

Thu về sương ướt đẩm bờ mi.

Đôi mắt em long lanh tràn ngấn lệ.

T́nh xa rồi ngày tháng cô đơn.

Mùa thu qua không bao giờ trở lại.

Em mong hoài dưới ánh trăng thu.

Em lạnh lẽo bước qua đường mới.

Nhớ về thu tê tái cả tâm hồn.

                                             NguyễnHữuTùng