THƠ KHÙNG

 

                                                            Ta xin là người khùng

                                                Giữa bon chen náo động

                                                Mặc tình ai ngạo báng

                                                Ta vẫn cười thênh thang..!

 

                                                Người điên không biết nhớ

                                                Kẻ khùng chẳng thiết yêu

                                                Thôi thì xin thôi nhé

                                                Những tháng ngày khùng điên..!

 

                                                Ta về nơi biển rộng

                                                Giữa đất trời mênh mông

                                                Cười ngất ngây ngọn sóng

                                                Tan hợp cùng hư không..!

                                                                             Đặng Út