SÔNG QUÊ
Trăm năm nặng một chữ t́nh
Sông Thu trăng có phai màu trung trinh.!
Bâng khuâng non nước quê ḿnh
Xa xăm chớp bể mưa nguồn nhớ thương.!
Trăng tà sương lạnh trường giang
Thương ai viễn xứ hợp tan thuở nào.!
Bờ xa mấy dạo lở bồi..
Trăng sao cách trở bồi hồi t́nh quê.!
Kể từ phiêu bạt sơn khê
Ḷng riêng một cơi nẻo về sắc không.!
Cô liêu soi bóng trăng ngàn..
Mênh mông gió lộng ngỡ ngàng duyên quê..
Thoảng nghe lay động hương đồng sông quê.!
Đặng Út