Sống chung
Chưa bao giờ khái niệm “sống chung” trở nên phổ biến như bây giờ: sống chung với lũ, sống chung với hạn hán, sống chung với động đất, sống chung với ung thư, sống chung với dịch bệnh, v.v… Tại sao phải sống chung với những thứ có sức tàn phá khủng khiếp như thế? Câu trả lời dường như không thể đơn giản hơn: v́ không thể sống riêng! Chúng ta không thích lũ, nhưng lũ vẫn về; chúng ta không muốn hạn hán, nhưng hạn hán cứ đến; chúng ta không mong động đất, nhưng động đất vẫn xảy ra; chúng ta sợ ung thư, nhưng ung thư đủ kiểu vẫn ập xuống đời ta; chúng ta muốn tránh xa dịch bệnh, nhưng hết dịch bệnh này đến dịch bệnh khác cứ t́m đến ta, cướp lấy sinh mạng và đe dọa sự sống của hằng triệu người trên khắp hành tinh này. V́ không thể ngăn ngừa bản thân ḿnh miễn nhiễm trước những thứ có sức tàn phá khủng khiếp như thiên tai và dịch bệnh, chúng ta phải sống chung. Có điều là sự chung sống này không hề dễ dàng. Để chung sống được, chúng ta cần hiểu biết. Để chung sống được, chúng ta cần tỉnh táo. Để chung sống được, chúng ta cần cẩn trọng. Để chung sống được, chúng ta cần tuân thủ những hướng dẫn. Để chung sống được, chúng ta cần một thái độ tích cực và hợp tác.
Tuy nhiên, có những thứ mà ta không cần phải sống chung với chúng: sự phiền năo phát xuất tại tâm và những tác động tiêu cực của thế giới bên ngoài. Ngày nào c̣n vọng tưởng, ngày ấy chúng ta c̣n đau khổ; ngày nào c̣n bị ảnh hưởng bởi những loạn động của đời, ngày ấy chúng ta c̣n đau khổ. Hăy giữ cho thân tâm an lạc. Hăy buông bỏ tất cả những hệ lụy của cuộc đời. Hăy hóa giải tất cả những hận thù, căm ghét. Hăy xem những mất mát, thua thiệt là một phần tất yếu của cuộc sống. Hăy chấp nhận những ǵ không thể thay đổi.
Biết vậy, nhưng tôi ơi, liệu ḿnh có thay đổi được ḿnh? Liệu có thể nào đoạn tuyệt với những vọng tưởng của tâm và loạn động của đời?
Trung Nguyen 12 tháng 2 lúc 10:06
https://www.facebook.com/photo.php?fbid=2881027625274498&set=a.1040426719334607&type=3&theater