nguyễn
công mẫn
Soi
vào ḍng nước trong
T́m
thử một tiếng khóc
Chỉ
thấy lung linh những khuôn mặt khác
Và
những áng mây
Thật
sâu
Soi
vào ḷng tay
T́m
thấy những ngày gió tố
Và
những ngày trời trong như gương
Luân
chuyển
Vẽ
nên h́nh hài
Soi
vào hôm nay
Buồn
vui vẽ thành quá khứ
Những khuôn mặt tương lai bỗng dưng đổ vỡ
Hoang sơ h́nh bóng cũ càng
Tháng giêng soi vào mắt nhau
Gương mặt t́nh yêu chưa hề biến dạng.