Đinh Phụ
Trường xưa rêu phủ mái cong
Chợt nghe trống giục như còn gọi em
Thời gian lặng lẽ trôi êm
Đời như gió thoảng bên thềm lướt qua
Nhớ thầy những tháng năm xa
Nao lòng vì mãi chưa qua thăm thầy
Ơn sâu dạy dỗ còn đây
Cho xin nợ lại, ơn thầy năm xưa
Lấy gì đong đếm cho vừa
Lấy gì trả nổi ơn xưa cao dày
Tình đời muối mặn, gừng cay
Ơn thầy, nghĩa bạn bao ngày còn vương
Giờ thầy tóc ngã màu sương
Bước đi cao thấp con đường chênh vênh
Cuộc đời muôn nẻo mông mênh
Em luôn ghi nhớ không quên ơn thầy.