Gỡi các bác những bài mùa đông :
Thu tàn… tiết chuyển sang đông,
Mưa sa từng đợt, gió lồng se cơn.
Cho người thấm nỗi cô đơn.
Không gian u uẩn như hờn dỗi ai.
Tình sầu…sao chẳng nguôi ngoai ,
Sầu đông tiếp nối trùng lai thu sầu !
Sưởi lòng ta uống tiêu sầu,
Đối ly độc ẩm nỗi sầu càng dâng !
Hữu Chữ
Thất ngôn tứ tuyệt mùa đông:
Các bác P.V.Hoa và Thọ đã làm nhiều bài ‘tứ tuyệt lục bát’ tả cảnh, tả mùa thu. Vậy mình làm vài bài Thất ngôn tứ tuyệt tả tình mùa đông góp cùng các bác.( Tứ tuyệt: cắt 4 câu từ 8 câu bát cú ).
Ông trời sao nỡ rẽ đôi ta,
Kẻ đấy người đây, chẳng một nhà!
Thu đi, từ biệt rưng rưng lệ.
Đông đến, chia lìa nước mắt sa.
Hữu Chữ
Trời đã vào đông, em có hay ?
Mưa sa, mây xám phủ giăng đầy.
Lòng anh se lạnh chìm trong nhớ …
Em vẫn vô tình, em chẳng hay !
Hữu Chữ
Đêm đông giá lạnh, gió miên man.
Thương tiếc tình ta sớm úa tàn.
Hiên trước hắt hiu, mưa rả rích.
Trong lòng cô quạnh, lệ chưa tan.
Hữu Chữ
Đông về có lạnh lắm không em ?
Hơi ấm tay ôm, hỏi có thèm ?
Ngày buồn quạnh quẽ, người tâm sự ?
Đêm vắng hắt hiu, ai đón em ?
Hữu Chữ