Nhớ Văn khoa
Tìm đâu thuở ấy Văn khoa,
Duy Tân đầy nắng áo hoa tan trường.
Phượng rơi đỏ thắm con đường,
Sầu trên long nảo buồn vương ngô đồng.
Trường Tiền mấy nhịp cầu cong,
Qua cầu gió lộng long đong phận mình.
Chiều buông nắng tắt Ngự Bình
Thông reo réo gọi chuyện tình xa xưa
Thơ tình lục bát bốn câu
Hai câu đúng luật hai câu lạc vần
Tình yêu dang dỡ một lần
Thơ đành đứt khúc có ngần ấy thôi
Gởi em lục bát ngày xưa,
Bao nhiêu mơ mộng chiều đưa nhau về.
Gởi em lục bát mãi mê,
Cơn mưa bất chợt lê thê ngất trời.
Mong trăng từ thuở thượng tuần
Mà sao trăng cứ lần quần mãi đâu.
Bây giờ còn mỗi nỗi sầu
Trăng xưa xa mãi biết đâu mà chờ
Lê Quang Thọ