Nhớ Quê

Chiều nay anh đi qua làng.

Hoàng hôn rơi xuông bàng hoàng ḷng anh.

Lúa vàng hắt ánh  long lanh.

Bờ đê nước chảy trong xanh cá vàng.

Ḷng anh cảm thấy thênh thang.

Tâm hồn thổn thức âm vang một thời.

Đường đời dù có chơi vơi.

Cũng là một thoáng bông hồng bay qua.

 Nguyễn Hữu Tùng