Hi..Mao Tùng, Dức, Thọ, Cat ,Trinh,Quốc va cac ban...than thuong

Tham thoat da muoi bay lan gio ban Hải.. va mot sô cac ban khac da ra di không ngày găp lai..!

thoi gian như tên bắn..thật nghiet ngã vô thường.. mới ngày nào mà ban bè chúng ta dã vào tuổi ngũ tuần, lục tuần..

va cũng mói cùng nhau hội ngộ dây..mà dã gần 2 tháng chia tay..!

dã qua rồi những ngày vui sum họp..nhưng dư âm vẫn dọng lại ấm áp vô cùng..!

gởi dến các Ban Bè PCT thân thương tản văn Mùa Hội Ngộ và Bên Mái Trường Xưa...dể nhớ những ngày qua..!!


 

Bên mái trường xưa

 (Hội ngộ 40 năm: PCT 1972-2012)

Nắng nhạt chiều hôm vàng xưa ngói

 Lặng nhìn tâm cảnh lạnh hư không

 Bao năm lăn lóc dòng hư ảo

 Một góc trường xưa chạnh nỗi lòng ....

 Chiều thơ thẩn sân trường tĩnh lặng

 Một thuở nào áo trắng tung tăng...

 Mơ lối cũ thiên đường hoa nắng

 Những quãng đời tuổi trẻ bâng khuâng!

 Ngày trở lại trường xưa hoang vắng

 Cổng khép buồn khép cả xuân xanh

 Sương đã phủ mái đầu tóc trắng

 Những phận đời dâu bể mong manh

 Bạn bè mấy thuở còn hay mất...?

 Thế sự thăng trầm giấc chiêm bao

 Thu Bồn năm tháng trong hay đục...?

 Chảy một dòng sông lạnh nỗi buồn!!!

 Đặng Út


 

Mùa hội ngộ

 Như một giấc mơ, bạn bè từ khắp bốn phương hội tụ, gặp lại nhau thật vui mừng và đầy cảm xúc..., có nhiều bạn xa nhau từ mùa hè đỏ lửa 72, giờ mới cùng nhau trở về nơi đã nâng những bước chân vào đời. Dấu ấn thờigian, nét phong trần,sóng gió cuộc đời đã hằn sâu trên những khuôn mặt, nhìn bạn bè rồi giật mình soi lại mình mới chạnh lòng với những đổi thay, vô thường, nghiệt ngã...

 Nhìn thế hệ sau, những trang lứa học sinh trong tà áo trắng, những gương mặt hồn nhiên, trẻ trung với chút gì còn ngây ngô... mới thấy được sự tương phản, đổi thay của 40 năm cuộc đời...Thời gian để lại sự tàn phá nặng nề 

Đã lâu rồi, bôn ba tất bật trong dòng đời biến động, rất ít khi ta có dịp nhìn lại mình, nhìn lại những đổi thay từ bên ngoài đến tâm hồn sâu thẳm bên trong... Chúng ta đã thật sự già đi, hay là sự chín chắn, sâu sắc với thời gian,với sự thăng trầm, trãi nghiệm cuộc sống...? Hy vọng rằng thời gian và tuổi trẻ dù qua đi, nhưng sẽ đọng lại trong tâm thức những giá trị tinh túy, để tâm hồn thêm tĩnh tại với nhân sinh quan an lạc, và mỗi khi có duyên gặp lại nhau, bạn bè  có thể cùng cười vang thoải mái, thanh thản trong thời cuộc đầy biến cố.

 Ngũ thập tri thiên mệnh

 Lục thập nhi nhĩ thuận...

Từ vô vàn những nhân duyên hội tụ, hình hài con người chúng ta đã được sinh ra và gặp nhau giữa cuộc đời. Mọi sự rồi sẽ qua đi, được hay mất, thành công hay thất bại cũng chỉ là vô thường. Còn chăng, chỉ có chữ tình vấn vương, lưu lại với cuộc đời nầy, những tình bạn hồn nhiên, trong sáng vẫn luôn là niềm ấm áp dù trong hoàn cảnh nào, phải không các bạn?!

Không biết bao giờ mới có dịp gặp lại nhau đông đủ và xúc động như kỳ hội ngộ 40 năm vừa qua, 5 năm hay 10 năm...? Rồi sẽ có những thay đổi đến nao lòng.!

 Nhưng niềm tin yêu cuộc sống, tình bạn, tình yêu, tình quê hương...vẫn  luôn là hành trang thân thương, gắn bó không thể nào phai phôi dù cho khoảng cách không gian, thời gian nghiệt ngã đến vô cùng...

Cám ơn các bạn, cảm ơn cuộc đời, cảm ơn quê hương, cảm ơn tất cả...

Cảm ơn những ánh mắt, nụ cười bao dung và ấm áp, đã cho ta niềm tin yêu và nghị lực để đi qua cuộc đời này một cách nhẹ nhàng va thanh thản...!         

 Trăm năm nặng một chữ tình

 Sông Thu trăng có phai màu trung trinh..!

 Đặng Út