Những bài thơ lục bát bốn câu về mùa thu Hà Nội
Vốn quen mùa thu xứ Huế với những cơn mưa bất chợt lại dai dẳng như bất tận. Bầu trời xám xịt xuống thật thấp cùng những đám mây mang đầy hơi nước. Buồn và ảm đạm.
Khi đến Hà Nội vào mùa thu. Tôi mới nhận ra tiết Thu Hà Nội:
Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt (Thu điếu)
Và
Da trời ai nhuộm mà xanh ngắt (Thu ẩm)
Hay
Trời thu xanh ngắt mấy tầng cao(Thu vịnh)
Rồi chợt ngỡ ngàng trước mùa thu Hà Nội. Hà Nội-Mùa thu vẫn còn những vạt nắng vàng mong manh, le lói trên hàng cây sấu xanh dọc phố Phan Đình Phùng, hàng cây cơm nguội lá vàng dọc theo Yên Phụ đến Nghi Tàm.
Bất chợt gió heo may về làm không gian se se lạnh. Thoang thoảng, bàng bạc đâu đây mùi hoa sữa. Hàng liễu rũ ven hồ Tây lã lơi trước gió chiều. Lãng đãng khói sương phủ mặt hồ…
Hà Nội - Trời đã vào thu,
Hồ Tây liểu rũ sương mù mênh mông.
Mây bay theo gió thong dong
Cổ Ngư – sấu rụng chờ mong thu về
Chiều thu nắng dọi bờ vai,
Thê Húc soi bóng bước ai muộn màng
Hồ Gươm sóng gợn khẻ khàng
Công viên ghế đá lỡ làng chờ ai
Giao mùa trở gió- Mùa thu
Không gian se lạnh như ru nỗi buồn
Long Biên chiều xuống nhẹ buông
Qua cầu bước vội gió luồn tóc bay
Chiều thu bất chợt cơn mưa
Thăng Long cổ kính dấu xưa mơ màng
Mưa thu Hà Nội ngỡ ngàng
Hàng cây cơm nguội lá vàng bay bay