Dành tất cả, anh ơi - dành cả đấy
Đếm thời gian, mười sáu tuổi... thơ ngây
Mùa hạ nắng mưa rơi đầy ước vọng
Phượng cũng từng hồi hộp lúc bay bay

Rồi lại nhớ bầu trời hoa phượng vĩ
Khép rưng rưng mùa hạ giữa tay cầm
Khung cửa rộng với một người trong lớp
Vẽ lên bàn và hát những lời thân

Ai bảo nhớ, bảo dành cho anh hết
Em tìm ai mắt cứ ngóng lên trời
Câu thơ viết tan vào mây ngũ sắc
Cuối sân trường vô vọng xác phượng rơi!

Ngồi nhớ lại bầu trời vang vọng tiếng....



Lê Minh Mộng
6/5/2014