Rồi hai mươi năm hối hả trôi qua ...

Buổi đầu đến trường còn thơ dại quá

Nhưng em tin vẫn sẽ có ngày mai

Dòng sông nào cũng xuôi về biển cả

 

Rời mái trường, đời mở ra muôn ngã

Biết về đâu? Em lặng lẽ bước đi

Giữa chốn thị thành em làm khách lạ

Nhớ lời thầy, em trải mấy mùa thi

 

Còn nhớ mãi một thời em đến lớp

Thầy nhìn em bằng đôi mắt buồn thương

Đứa học trò thường bỏ giờ, trốn tiết

Chán học tự nhiên, chối bỏ văn chương...!

 

Một phút thả hồn mình vào kỷ niệm

Để được sống cùng thầy cũ, trường xưa

Và cúi đầu trước mặt thầy tạ lỗi

Sao nghe lòng cứ sùi sụt cơn mưa ...

 

Hai mươi năm xa, qua thời thơ dại...

Thầy dạy em, hãy hướng tới tương lai

Hãy vượt chính mình, kiên trì nhẫn nại

Em luôn có thầy, đi đến ngày mai

                                                Đinh Phụ