Lời NoelCó điều gì quen thuộc phải không emKhi ngọn gió lướt qua bờ sông lặngBụi mưa rắc trên những vòng khăn ấmKhông gian gần mà thời gian xa xôiCó điều gì lay gọi mãi không thôiCơn rét cũ chiều nay về thành phốHồi chuông gióng tin gần đêm thánh lễChừng như ngân vọng một phúc âm buồnBuổi tàn đông héo hắt những con đườngBước chậm giữa úa phai màu cây láGóc giáo đường ta quên đeo thánh giáNhưng tình vui kịp thắp nến khai sinhCó điều gì quen thuộc giữa trái timThật hư ảo lung linh và xao độngCuối trời khuya một ánh sao chưa rụngCó điều gì giữa ước vọng ngày sauHãy mang theo trong những phút nguyện cầuNhỡ xa lạ những gì từng quen thuộc…Nguyễn Công Mẫn