KHÁCH TRẦN GIAN
“Nhân duyên một thuở Ta Bà..
Thuyền ai qua bến quan hà phù vân..!”
Chàng lữ khách dừng chân nơi bến vắng,
Nắng lụa vàng lấp lánh ánh sông xanh..
Nào ai bảo trần gian là khổ hạnh.?
Hoa lau ngàn sóng gợn nét đan thanh.!
Sông lặng lẽ soi bóng chiều mây trắng,
Cánh chim trời quạnh quẽ nẻo trường giang.!
Ḍng đời mênh mang bồng bềnh duyên phận..
Lạnh đôi bờ - đâu bến mộng trăm năm.?!
Đời viễn khách phong sương màu dĩ văng,
Bụi thời gian mờ quán trọ nhân gian.!
Ánh tà dương lồng lộng bóng tử sanh..
Vàng mây nước mênh mông chiều tĩnh lặng..!
………………………………………………
Bến hồng trần gờn gợn sóng phù vân.!!danh ltkBravo! Bác Út