Sáng nay bạn Quốc mở trang web 72 ra thì có bài của bạn Đặng Ut viết về đề tài cà phê. Thiền ... đọc xong hai bài của bạn làm tôi nhớ lại bạn Phạm Tình. Đêm cuối cùng ngồi với bọn tôi gồm Đại Hùng từ USA về, Quốc, Dư, Thành, Ẩm, Việt, Dũng. Tất cả các bạn đều uống bia riêng Tình đến trễ và nhờ cô phục vụ gọi dùm một ly cà phê đen đá bên cạnh nhà hàng, trùng với đêm đó là khai mạc bóng đá Euro 2012 nên bạn xin phép về trước vì ghiền xem bóng đá.
Khi ra về tất cả đều bắt tay bạn và nói tối nay phải ngủ sớm nhé đừng coi bóng đá vì sức khoẻ bạn đang kém hơn một tuần nay. Sáng mai tôi, Quốc đang tập thể dục bên bờ biển Mỹ Khê thì gặp Cát báo tin dữ vừa đi ngang nhà Phạm Tình nghe tin Tình đã ra đi về cõi vình hằng.
Bình minh đang ló dạng trên bãi biển bỗng tối sầm lại với ba
thằng tôi bởi tin dữ này, ba đứa tôi bàng hoàng khi nhận được hung tin này vì
Phạm Tình đang được bạn Huỳnh Mao phân công phụ trách đêm văn nghệ của NK 65-72.
Kỷ niệm 60 năm ngày thành lập trường Phan Châu Trinh và 40 năm ngày ra trường
của toàn niên khóa. Liền sau đó bản tin được tôi báo cho bạn Tùng và Mao ở Sài
Gòn. Thế là hai bạn bay ra dự tang lễ đồng thời bàn nhân sự thay thế cho đêm văn
nghệ.
Cuộc đời vô thường quá ước mong của Phạm Tình cách đó vài tuần nói với tôi và Quốc là cầu mong sống đến ngày về dự kỷ niệm của trường Phan Châu Trinh là hạnh phúc lắm rồi (có lẽ Tình đã tiên đoán được sức khỏe của mình) hạnh phúc của bạn quá đơn giản trong lúc cuối đời nhưng không đạt được.
Khi sống quay cuồng, mãi chạy đuổi theo khát vọng, chúng ta vô tình bỏ quên những hạnh phúc mà chúng ta đang có, đến khi hạnh phúc mất đi, hoặc khi chúng ta mõi mệt trên đường đời lúc đó chúng ta mới thấy rằng hạnh phúc không cầu kỳ và không ở xa xôi như ta tưởng. Giây phút con người cảm nhận hạnh phúc là giây phút hiện tại, thời gian con người cảm nhận hạnh phúc là thời gian hiện tại vì thế có thể nói hạnh phúc nằm ở hiện tại chớ không phải ở quá khứ hay tương lai.
Trong giáo lý nhà Phật có nói:
... Quá khứ đã không còn
Tương lai thì chưa tới
Hãy quán chiếu sự sống
Trong giờ phút hiện tại ...
Cuộc sống luôn có những thay đổi không ngừng, trong đó có những
thay đổi đau lòng, cho nên chính ở hiện tại mình phải ý thức được những điều
kiện hạnh phúc đang có quanh đây và ngay bây giờ.
Biết đủ là hạnh phúc (tri túc vi an lạc)
Hạnh phúc là một cuộc hành trình, không phải là điểm đến.
Cuộc sống của bạn sẽ luôn đầy những thách thức. Cách tốt nhất là hãy chấp nhận nó và tận hưởng cuộc sống dù có bao nhiêu khó khăn.
Các bạn NK 65-72 Đà Nẵng ngồi uống cà phê hay nói:
... Danh vọng rồi cũng qua đi
Tiền tài rồi cũng sẽ hết
Nhan sắc rồi cũng phai tàn
Chỉ còn lại tình người ...
Đến tuổi U70 này tôi nghiệm ra rằng một giấc ngủ thật bình yên vào mỗi đêm, một nụ cười thật sảng khoái vào mỗi ngày với các bạn NK 65-72 Phan Châu Trinh là điều mà tôi cần phải đi tìm kiếm và cuộc đời này sẽ mãi mãi là một màu xanh hy vọng trong tương lai.
(Viết bài này để nhớ về Phạm Tình nhân kỷ niệm một năm ngày bạn
mất)
ĐẶNG VĂN THÀNH
CHS/PCT NK 65-72
28/8/2013 - Bài dự thi số 18