Huế- Một thuở đã xa
Dấu xưa xe ngựa hồn thu thảo
Nền cũ lâu đài bóng tịch dương
… (Bà Huyện Thanh Quan)
Huế đôi khi bỗng dưng quá xa lạ.
Chỉ còn quay quắt nhớ mỗi khi quay về. Đạp xe chậm chậm qua đường xưa lối cũ. Cảnh vật có cái vẫn tồn tại theo thời gian, và cũng có cái đã đi vào quá khứ.
Năm tháng trôi qua, chuyện ngày ấy đã trở thành hoài niệm, nghìn trùng xa cách, thế mà tôi vẫn thấp thỏm chờ trông một cái gì đó không mường tượng ra… Mõi mòn trong tìm kiếm dư âm, mò mẫm trong ký ức hổn độn mà đôi lúc nghe xa vời vợi rồi lại hình dung rõ rệt như đang đối diện nắm bắt được.
Đông Ba, Thượng Tứ la cà,
Lang thang Đại Nội tà tà Kim Long
Đông Ba lất phất mưa sa
Chuông đâu Diệu Đế ngân nga vọng về
Nón nghiêng che mái tóc thề
Khép tà áo lụa vân vê thẹn thùng
Lao xao Thượng Tứ gió chiều
Sông Hương lộng lộng cánh diều cao bay
Trường Tiền mấy nhịp ai hay
Đò qua Đập Đá níu tay ngàn trùng
Hoàng thành lúc thực lúc mơ,
Ngọ môn nhuộm tím đợi chờ ánh trăng
Sương đêm đâu chợt giăng giăng
Lâu đài thành quách dưới trăng mơ màng
Kim Long xanh ngắt một mầu
Nghe trong tán lá ve sầu reo vang
Ngày xưa sao vội lỡ làng
Vưòn thưa gió lộng ngút ngàn tìm ai
lequangtho