Lời cuối gởi Nguyễn Phi Ninh 
 

Xin cho một người vừa nằm xuống thấy bóng thiên đường cuối trời thênh thang.

 

Ninh ơi! 
Dẫu biết rằng:   Sinh ký tử  quy

                          Sống gửi thác về 
 

Quy luật khắc nghiệt của tạo hóa dành cho con người ai cũng phải trải qua: Sinh lão bệnh tử, thế  nên sự ra đi của bạn  âu cũng là lẻ thường của cuộc  đời bể khổ trầm luân. Nhưng sao bọn tao nghe như muối xát kim châm lòng đau như cắt. 
 

Hởi  ơi! 
 

Chiều Đà Nẵng mưa buồn bay lất phất, gió cuốn, cội thọ day mình, tuồng thiên diễn làm đau lòng xót xa bè bạn.

Biển mênh mông vạn dặm mây che nghìn trùng khuất bóng.

Ngôi trường lớp cũ thoáng đâu tiếng bạn nay đi  vào quên lãng. 
 

Tiếc thay! Kẻ ở người đi, đường tử  biệt vội vàng chia lìa đôi ngã.

Xót nỗi mưa đông nắng hạ, nghìn trùng xa cách.

Biệt ly ấp ủ vạn tình thuở  học trò mái trường Phan châu Trinh 
 

Không!  Không ! 
 

Chúng tao không tin rằng bạn đã bỏ  thân bằng quyến thuộc mà  về nơi cửu tuyền xa vời vợi. 
 

Nguyễn Phi Ninh ơi! 
 

Thôi thế  từ nay

Nghìn thu vĩnh biệt

Âm dương cách trở, sinh tử ly biệt.

Bạn  đã thực sự ra đi,

Vãng sinh cực lạc. 
 

Ôi thôi cơ trời dâu bể máy tạo hóa xoay vần! Ngót sáu mươi năm, nay kết thúc vội vàng, vân cẩu trêu ngươi, khiến gia đình bè bạn sầu dâng tê tái.

Bạn về  nơi chín suối, tang thương biến  đổi để bạn bè người thân nhớ luống bâng khuâng.

Vĩnh biệt thiên thu ương trường hận

Sanh ly nhứt đáng lụy thương tâm. 
 

Ninh  ơi!  Sao bạn lại vội vàng ra đi ở cái tuổi Lục thập nhi nhỉ thuận.

Hay đâu nỗi, sự đời ngang trái, Bạn ra đi Bọn tao còn ở lại, buổi lâm chung xúc cảnh biến vô thường. 
 

Ôi thôi thôi!

Nhắc nữa càng thương

Nói thêm càng chạnh lòng thêm tủi 
 

Kiếp phù  sinh sau trước một lần phải trả

Nợ  nhân thế cùng rồi nhân sanh tự  cổ ai tránh qua. 
 

Ôi thôi thôi! 
 

Cánh hạc lưng trời 

Tìm về  tiên cảnh

Chốn bồng lai miên viễn cùng nguyệt bạch thanh phong. 
 

Ô hô! 
 

Nhạc ly sầu hãy thổi khúc bi ai, để vấn vít tơ  vương lòng thương nhớ.

Nén hương lòng tiển bệt Bạn âm thầm lắng đọng vạn niềm thương.  
 

Ôi thôi thôi!

Khóc khóc, thương thương,

Tình bạn  đôi đường ngàn thu Vĩnh biệt!  
 

Các bạn học sinh Phan Châu Trinh hải ngoại !

Nơi đất khách quê người, các bạn có điều kiện để đến tang gia chia buồn và nhìn mặt Phi Ninh lần cuối và nếu đến được xin hãy: 
 

Ai đi đưa xin đưa đến tận nơi 

Chớ quay lại nữa đường mà làm tủi.  
 

Người đã chết, một và ba đầu cúi,

Dăm bảy lòng thương xót đến bên mồ

Để cho hồn khi sắp xuống  hư vô

Còn được thấy trên mặt người ấm áp

Hình dáng cuộc đời từ nay xa tắp 
 

Ai chết  đó? Nhạc buồn chi lắm thế!

Kèn  đám ma hay ấy tiếng đau thương

Của cuộc  đời, ai rút tự trong xương

Tiếng nức nở gởi gió đường quanh quẽ!

Sầu chi lắm trời ơi chiều tận thế! 
 

                                                                                            Tiết Lập xuân, Tân Mão

                                                                                                    Lequangtho b3