Cười nhiều
Bác vui tớ cũng hội cùng
Núi cao bể rộng tương phùng dấu yêu
Miền trung nắng nóng mưa nhiều
Tuổi già sớm tối cười nhiều sống lâu
Đầu làng khóm trúc đường đê
Nhớ về cái thưở mãi mê xóm nghèo
Ao sâu đường đất quanh queo
Cảnh nghèo lận đận bám đeo quê mình
Chiều rơi lạc bước tình xưa
Hồn ta dệt mộng sớm trưa một thời
Ru em tóc bạc da mồi
Ân tình ta giữ rạng ngời sắc xuân
Thân thương lứa tuổi mộng mơ
Lối xưa hương tỏa bài thơ tình đời
Non cao đất rộng mây vời
Rừng hoang cô quạnh đất trời vấn vương
Phạm văn Hoa