TẢN MẠN VỀ CUỘC HỘI NGỘ PCT72 TẠI ĐÀ NẴNG – 27.9.2014

Bấy lâu nay, mỗi năm ḿnh đă từng được học sinh PTTH Buôn Ma Thuột từ niên khoá 1976 mời về Ban Mê để dự hội khoá hay hội lớp, với tư cách người  thầy, cuộc hội ngộ với  “ vai diễn” của ḿnh là người thầy. Lần này, chiều tối 27.9.2014 cũng cuộc  hội ngộ tương tự nhưng có ư nghĩa khác, ḿnh là những học sinh bé nhỏ trong thời học sinh trung học gặp lại bạn cũ, gặp lại thầy xưa, bỗng dưng ḿnh không c̣n nghĩ đang là thầy giáo, v́ ḿnh đă nhập diễn một vai khác rồi! Thật là hạnh phúc khi các bạn  chủ chốt đứng ra tổ chức cuộc hội ngộ, đă làm ḿnh trẻ đi 42 tuổi!

    Hôm nay trở lại Đà Nẵng, trường xưa vẫn c̣n đó, con đường đi ngang trường vẫn c̣n mang tên cũ cũng là tên của trường. Diện mạo của thành phố đă thay đổi nhiều, nhưng dấu ấn kỉ niệm th́ không thay đổi. Nếu có một điều ước, ḿnh mong một phút chốc nào đó, thành phố hiện lại nguyên trạng để ḿnh được nh́n lại mỗi sáng thứ hai đầu tuần, sau buổi tan trường một đoàn học sinh đi bộ là chủ yếu  có trang phục trắng từ đầu đến chân, tạo thành một ḍng suối trắng tuôn chảy trên đường Phan Châu Trinh  hoà lẫn với những tà áo trắng của học sinh trường Nữ Trung Học tạo một bản giao hưởng nhẹ nhàng, thanh thoát…

    Kỉ niệm bao giờ cũng là hoài niệm, ao ước bao giờ cũng là ước mong, thực tế lại quay về với thực tại! Bây giờ đă là U 60, đă là thầy giáo về hưu, đă lên chức ông nội, ngoại. Hôm nay đă trở lại đất Huế, một mănh đất Thần Kinh xưa, không khí yên lành, nhưng  vẫn gợn lại một chút sóng t́nh thời học sinh. Những ngọn gió mùa thu mát nhẹ, làm cho ḷng người cũng nhẹ nhàng lâng lâng, phảng phất một thoáng Hương Xưa.

   Mong rằng những cuộc gặp mặt lần sau, những đạo diễn chương tŕnh phải có ư tưởng thật tốt để mọi người trong cuộc gặp nhau chỉ là thầy và tṛ của những năm 72 – 65, có như thế các bạn cũ gặp nhau chỉ là học sinh như nhau chứ “không là ai” khác!