Ngây thơ em ngước nhìn đời
Ai đo nỗi nhớ, tình khơi mặn nồng
Nhìn xem lúa đã trổ bông
Quê nghèo cũng có pháo hồng đón em
Lúa xanh ngậm sữa đợi chờ
Mơn man đôi má đôi bờ ngọt êm
Sương đêm đậu búp lá mềm
Rung rinh ánh mắt bên ghềnh tặng cho
Hôm nay đầu bạc da mồi
Biết ai còn nhớ bên đồi dưới mưa
Nhớ về quê củ trường xưa
Nhớ thầy, nhớ bạn, nhớ trưa hẹn hò
Thương em nắng rám da gầy
Sớm đầy chở nắng chiều gầy bão giông
Chập chùng đồi núi mênh mông
Gió đưa duyên đến thiệp hồng báo tin
Sông mây lờ lững nhẹ trôi
Lâng lâng con sóng có người thầm thương
Bước chân hò hẹn đêm trường
Về đâu tìm chút thuở dường như yêu
Đêm nay cùng uống cho say
Thấy mình hóa đá nằm ngay giữa đường
Ngỡ rằng ấy những hạt sương
Nửa mong xuống biển nửa vương non ngàn
Phạm văn Hoa