Những vạt nắng cuối cùng trong ngày mong manh đang dần tan biến vào hư không.

Chiều , khoảng giao thời của không gian và thời gian. Rộn ràng , xao động nhường chổ cho tĩnh lặng của níu kéo ngày và đêm, ánh sáng và bóng tối.

Một phần của ngày trong cõi phù du sắp trôi qua.

 

1. Nắng chia hai góc phố chiều

Em đi trong nắng liêu xiêu dáng gầy.

Bờ vai tóc xoã đong đầy,

Có nghe trong gió hàng cây thì thầm

Em đi

 

2.Chiều thu nắng chiếu qua vai

Đổ dài trên phố bóng ai dịu dàng

 Buồn đâu quay quắt  ngỡ ngàng

Dư âm ký ức lỡ làng xa xăm

Chiều thu

 

3. Chiều đi nghe nắng xôn xao,

Ngàn thu áo tím nôn nao đợi chờ

 Ngày xưa xa vắng ơ hờ

 Sương đâu xuống lạnh khói mờ bên sông

Xa vắng

 

4. Chiều tàn lất phất cơn mưa

Tìm trên phố vắng ngày xưa đâu rồi

Lòng nghe xao xuyến bồi hồi

 Một thời tan học sánh đôi lối về

Ngỡ ngàng

 lequangtho