Cà phê - Tản mạn cùng những kỷ niệm

Một thời không thể nào quên

 

Một thoáng giây

Tao ngộ nầy

Rồi mây bay… (Trụ Vũ)

 

 

Những giọt cà phê có lẽ tự chứa trong nó vạn giọt đời…Cho nên trong cõi trăm năm,từng giọt huyền ấy vẫn thao thức với bao lời bể dâu.. Tất cả những hình ảnh hiển hiện nơi giọt cà phê đều gợi cho ta những bước nhẹ nhàng, đi từ mùi tục lụy đến mùi thiền..!

 

Giữa đôi bờ

Không sắc

Giọt cà phê... (GS Trần Văn Khê)

 

Không biết nhân duyên tự thuở nào, tôi đã làm quen với cà phê. Và thật diệu kì, cà phê với những mùi vị thật đặc trưng đầy đam mê và quyến rũ, như đọng lại những tinh túy từ đất, từ trời, từ cỏ cây hoa lá… Giọt cà phê như những giọt thiền, của những tri âm, tri kỷ…đồng điệu cùng với biết bao hương vị cuộc đời, từng giọt long lanh như những giọt sương…trong cõi phù sinh vô thường..!

 

Bên tách cà phê phin, nhìn từng nhịp thời gian đọng lại và lãng đãng nhỏ từng giọt trong đáy cốc, tất cả như dần trở về miền tĩnh lặng, nơi tâm thức tự do trở về với chính mình, nhớ về những buồn vui…hoài niệm một thời tuổi trẻ cắp sách đến trường. Một thời thơ mộng, không thể nào quên! Và dòng đời luôn chảy dài vô định, cùng với những bến bờ kỷ niệm tiếp nối nhau suốt cả trăm năm..!

 

Thời gian thấm thoát, mới ngày nào mà đã hơn 40 năm rời mái trường Phan Châu Trinh. Theo Trang Tử ngày xưa thì xem cuộc đời như một giấc mộng lớn: “giấc mộng kê vàng”; Còn bây giờ thời @ có khi là “giấc mộng cà phê”..!

Ngoảnh mặt lại cuộc đời như giấc mộng

Được mất bại thành bỗng chốc tựa hư không!

 

Mấy mươi năm đi qua, như những thước phim chiếu chậm. Mùa hè đỏ lửa 1972.      Ôi! Thời ly loạn, lửa khói với đạn bom…Chiến tranh đã lan tràn khắp nơi. Nhiều bạn bè bị động viên, vừa mới ngơ ngác từ giã nhà trường, đã ra đi và mãi mãi không về..!

 

Làm sao mà quên được lần cà phê chia tay bạn bè, từ biệt nhau, mỗi người một ngã…để rồi sau đó chẳng bao giờ gặp lại! Ôi thấm thía trải qua thời tuổi trẻ giữa chiến tranh nghiệt ngã đến lạnh lùng..!

 

Có những chiều mưa, một mình bên quán cà phê vắng, cùng với chút heo may se lạnh, một chút ướt át, với nỗi niềm bâng khuâng, da diết trong dòng nhạc tiền chiến… Những hoài niệm về bạn bè một thời và cảm xúc lại bồng bềnh tràn ngập trong tâm thức…

Gọi thêm ly cà phê cùng với điếu thuốc đốt lên để nhớ về những người bạn một thời, đã đi xa chẳng còn ngày gặp lại.!

 

Cà phê chiều phôi pha…

Mưa đìu hiu quán Bụi,

Ngậm ngùi lá vàng phai…

Khói thuốc quyện hồn ai..!!  (Bụi cafe)

 

Lại nhớ về cà phê của thời trung học! Với đa số bạn bè chúng tôi, cà phê được xem như thứ vô cùng xa xỉ, thỉnh thoảng lắm mới được thưởng thức, như là một đẳng cấp hơi sang. Được ngồi quán ngắm nhìn người qua lại, và nhất là được ngắm những tà áo nữ sinh tan trường, là những niềm vui lớn với bạn bè chúng tôi! Nhìn ngắm chút vậy thôi chứ chẳng dám làm quen, và cũng chẳng dám nói năng chi..! Hồi đó thật ngây ngô và cù lần làm sao!!

 

Nhớ lại những buổi sáng mùa đông trời lạnh, mơ ước đến ly cà phê cùng với phần bánh mì bơ fere. Được ăn bánh mì bơ đường,cùng với ly cà phê phin nóng hổi, thơm lừng thì “cảm xúc thăng hoa” chẳng còn chi hơn nữa.! Ăn như vậy thì người ấm hẳn lên, và gió mùa Đông Bắc như không còn lạnh nữa.!

Hồi đó đối với tôi, hương vị cà phê cộng hưởng với bánh mì bơ đường sao mà ngon quá vậy! Và đến mãi bây giờ,dù nhiều lúc ngồi nhâm nhi cà phê 5 sao,nhưng cảm giác vẫn không thể nào ngon hơn..!

 

Tôi vẫn nhớ mãi buổi chiều đi xem kết quả thi Tú Tài 2, bạn bè mừng thi đậu, rủ nhau đến cà phê Cuội Đà Nẵng. Cà phê thật ngon, như ngon hơn bình thường và bay bổng làm sao! Và tối đó không biết do cà phê đậm hay do nôn nao trước tương lai và những ngả đường Đại Học,mà tôi thức trắng đêm, không hề chợp mắt, mà lạ sao chẳng mệt mỏi chút nào.! Niềm vui quá lớn sẽ không có chỗ cho sự mệt mỏi phải không các bạn.?

 

Và cũng xin cảm ơn những ly cà phê Cư Xá..! Cà phê của tình bạn sẻ chia trong những năm tháng khó khăn.

Sau 1975-sinh viên ở ký túc xá chúng tôi thường xuyên ”Khoái ăn sang-sáng ăn khoai”…Buổi sáng thường chỉ có khoai mì,và khoai lang được coi là sang lắm.!

Vì vậy được uống cà phê cũng là hạnh phúc xa xỉ, dù chỉ là cà phê quán cóc bên cạnh Cư Xá SV, quán chuyên về cà phê kho (loại cà phê kho, được lọc trong túi vải thời bấy giờ). Bạn bè cứ hai đứa gọi chung một ly cà phê cóc, với mục đích chính là có thêm chút trà nóng để ăn khoai mì cho đỡ nghẹn mà thôi!

 

Sau ngày tốt nghiệp ra trường, nhớ lại những lúc đã cùng sẻ chia gian khổ với nhau, bạn bè tự nhiên gắn kết và dễ dàng thông cảm,tha thứ cho nhau, cho dù một đôi khi cũng có những bạn đã vô tình làm tổn thương mình .!

Đi qua những khó khăn, gian khổ đã rèn luyện ý chí, thêm nhiều nghị lực để trưởng thành, và lòng mình thì như mềm lại, hiểu biết, cảm thông và dễ hỉ xã, tha thứ hơn.

Ôi Những người bạn cà phê Cư Xá ngày xưa, không biết bây giờ lưu lạc phương nào!

Sau nầy đôi khi có đến những Cafeteria sang trọng, hay các phòng trà đẳng cấp..,nhưng vẫn không thể quên vị cà phê kho-cà phê Cư Xá của những tháng ngày sinh viên.

  

Cuộc đời của tôi, không biết bởi nhân duyên găp gỡ, hay là do cà phê quyến rũ, mà vô tình thường hay gắn bó với rất nhiều kỷ niệm cà phê thật dễ thương.!

Nhà thơ Bùi Giáng đã từng có câu nói rất độc đáo,và rất Quãng Nam:"Cho Tau ăn đủ 2000 tô mỳ Quãng rồi chết cũng được!".Riêng với tôi ngoài mì Quãng thì xin được thêm mấy ngàn ly cà phê nữa, cho hương vị cuộc đời bay bổng thêm chút xíu..!

 

Xin cảm ơn những tình bạn ấm áp, và cảm ơn những tách cà phê trong cả dòng đời thăng trầm biến động, đã cho ta thêm nguồn năng lượng,niềm vui và cảm hứng để có thể đi qua nỗi buồn vô thường của đời sống, vượt qua thân phận hữu hạn của kiếp nhân sinh..!

 

Nhân đây cũng xin tản mạn đôi chút về cà phê "Thiền".

Trong các Thiền viện xưa nay vốn thường được chỉ dạy và hướng dẫn về tinh thần "chơn thiền": đi đứng nằm ngồi đều thiền,mọi lúc, mọi nơi,mọi sinh hoạt..đều tĩnh thức trong thiền.! và như vậy uống cà phê, uống trà cũng là thiền.! Thật là tuyệt vời khi thân và tâm đều an trú trong thực tại bình an sâu lắng, để thưởng thức một cách đầy đủ, trọn vẹn những hương vị cà phê..và những hương vị cuộc đời..!

 Và biết đâu trong những lúc cà phê thăng hoa, tâm trí cũng phiêu lãng, bềnh bồng, vượt ra ngoài sự ràng buộc của hữu hạn, để cùng hòa hợp với bản thể vô biên, vĩnh hằng,vốn hiện hữu từ trong sâu thẳm tâm hồn.!

Cuối cùng, hy vọng khi nhâm nhi,thưởng thức cà phê trong tinh thần "Thiền", sẽ đem đến cho các bạn bè chúng ta, những lớp người đã "Tri thiên mệnh" và "Nhi nhĩ thuận", sẽ thêm nhiều trải nghiệm phong phú, cho tâm hồn nhẹ nhàng tươi mát, tiếp nhận thêm được những nguồn năng lượng vô biên của đất trời, để không ngừng sáng tạo...và thêm yêu đời, yêu người.! Từ đó có thể hồn nhiên mỉm cười trước dòng chảy cuộc sống luôn đổi thay và chuyển hóa không ngừng!

 

Tâm hồn một khi tỉnh thức trong "Thiền" như được lột xác thoát ra khỏi "vỏ trứng bản ngã", vượt khỏi tháp ngà khuôn mẫu, khỏi những giáo điều xơ cứng, cố chấp và hữu hạn...để tự do trở về với bản thể "bản lai diện mục" trong sáng,hồn nhiên tự tại.!

Trong thao thức chơi vơi giữa thực tại và mộng mơ, sẽ tha hồ trải nghiệm gặm nhấm những thú đau thương trong muôn mặt của đời sống...gậm nhấm nỗi cô đơn, hoang vu trong sâu thẳm tận cùng của tâm thức.., của những trầm luân và thánh thiện...và của tất cả những thực thể trong pháp giới tròn đầy..!  Và rồi những mặt phải, mặt trái của thành công hay thất bại, vinh nhục được mất, sẽ như là trò chơi giữa vô thường trong thế giới nhị nguyên mà thôi.!

 

 Cứu cánh tối hậu của đời sống là chứng ngộ, khi bản ngã hết bám víu, hết phân biệt cố chấp, để hòa hợp và thăng hoa trọn vẹn...hợp nhất cùng bản thể, nhẹ nhàng như mây trắng, bồng bềnh tan hòa vào bầu trời bao la vô hạn....nơi không còn dấu vết của ý niệm thời gian, quá khứ, tương lai....mà chỉ có sự hiện tiền, hiện hữu mênh mông vô cùng..!

Bấy giờ bản ngã đã tan chảy hòa cùng hư không vĩnh hằng..!

 Nơi ấy,cõi bình an, tĩnh lặng, là nhất thể tuyệt đối..mà ngôn ngữ văn chương đã thành bất lực không thể diễn bày hết được! Và thật ra mỗi một con người, từ thể chất, tâm hồn và cơ duyên không ai giống ai, cho nên cũng sẽ có rất nhiều cách riêng để cảm nhận, trải nghiệm và đạt đến cội nguồn của hạnh phúc, an lạc tự tại với chính mình.!

 

Xin cảm ơn cuộc sống thật diệu kỳ làm sao!

Cảm ơn quê hương đã hình thành nên nhân cách, và tố chất tâm hồn!

Cảm ơn bạn bè với những duyên tri ngộ!

Cảm ơn cà phê! và tri ân tất cả..!!

 

 

 Nhân duyên tao ngộ bạn bè;

Ta Bà mấy cõi phong trần lãng du.

Nhìn xem thế sự tàn thu,

Chạnh lòng da diết lời ru thuở nào.!

 

Phôi pha mấy độ hoa vàng,

Mùa thu hanh nắng có hồng má ai.!

Quan san muôn nẻo đường dài,

Vô biên bản thể hình hài Như Lai.!!

 

 

                                                                                                     Sài Gòn,mùa thu 2013

Đặng Út “Thuận Hào”


24/8/2013 - Bài dự thi số 13


Hi...Thân chào Cát, Tùng, Mao, Quốc, Thành, Thọ, Trình, Đức, Dũng.và các bạn PCT thân mến.

Buổi sáng mở website sáng tác của 72...Nhìn giao diện với hình ảnh ly cà phê fin đang nhỏ những giọt long lanh...là bỗng thấy vô cùng thú vị và đầy cảm hứng các bạn ạ! Cảm giác như là được thư giãn để nhâm nhi cà phê...và thế nào cũng sẽ được bay bổng cùng với những hương vị cà phê nồng ấm..!

Và tự nhiên tâm thức chợt hồi tưởng về những hoài niệm một thời đi học rất đỗi ngây ngô và dễ thương..!

Do vậy nên Út đã viết "Tản mạn cà phê và những kỷ niệm một thời không thể nào quên" để các bạn đọc cho vui khi ngồi cà phê lai rai...

như là để thêm một chút gì hương vị ấm áp một thời đã qua..!

Hi vọng sẽ sớm được cà phê "Hội ngộ" cùng các bạn bè thân thương tại Đà Nẵng hoặc Sài Gòn...để nhớ lại những ngày vui sum họp bên nhau vào mùa thu năm rồi...thật là đông đủ và ấm áp làm sao!

Đã ở vào tuổi lục tuần...mà vẫn còn tất bật dong ruổi theo dòng đời,và mấy ai có được những dịp hội ngộ cùng với những niềm vui thật ý nghĩa như vậy..!?

Niềm vui sao mong manh,và hạnh phúc cũng mong manh...ngắn ngũi làm sao!

Bởi vậy nên bạn bè chúng ta sẽ luôn trân trọng những nhân duyên được gặp gỡ,hội ngộ ấm áp như vậy!!!

Còn gặp nhau thì hãy cứ vui...
Cuộc đời như nước chảy mây trôi..!

Rất mong các bạn có được nhiều niềm vui,và thật nhiều sức khỏe để còn nhân duyên tái ngộ và cà phê dài dài...

Xin thân ái chào tất cả các bạn..!

Đặng Út "Thuận Hào"

(Email:danguthao@yahoo.com.vn)


Cafe' của Đặng Út quá ngon, chắc chắn Starbucks phải ngã mũ chào thua 

Hnd


Dung la café bac Ut qua ngon, ban Ut dang uong café va dang leo nhung ngon nui chop dep Tuyet voi, nen co nhung dong tho hay den vay.

Bs tung