Tặng các bạn cùng tuổi Nhâm-Thìn (63 tuổi).
Cả đám anh em vốn tuổi Rồng,
Rồng già râu bạc! "có" như "không".
Sức Trai đã chẳng nên danh phận,
Tuổi Cả phải đành nợ núi sông!.(*)
Không hẹn ngày mai nhiều hiển-hách,
Nhắc hoài chuyện cũ chút uy-phong.
Việc đời đã quyết: thôi, quên hết!,
Tiếng sáo xa nghe vẫn chạnh lòng!...
Nguyễn Văn Cư.
(*) Đã
mang tiếng ở trong trời đất
Phải có danh gì với núi sông.
(Đi thi tự vịnh - Nguyễn Công Trứ)
Lứa chúng mình phần nhiều tuổi Tỵ, mình xin họa bài "Rồng già râu bạc" của Cư:
Rắn rồng râu lún phún
Cả đám anh em tuổi rắn rồng,
Râu già lún phún, có như không!
Thời trai cũng học thành
Ông Tú.
Tuổi cả chẳng làm thẹn núi sông!
Vì thế thái, đành cùng thế thái.
Với gia phong, vẫn giữ gia phong.
Việc đời đã vốn vô thường lắm!
Tiêng sáo xưa an ủi cõi lòng.
Hữu Chữ (b.v.C khuya 28/7/14)