Các bạn PCT72 thân mến!

Khá lâu rồi Cư không viết được ǵ cho trang web pct72 cũng thấy buồn. Hôm qua viết được bài thơ NẮNG TẮT rất vui nên xin được chia sẻ cùng các bạn, mong rằng đă không có bạn nào khờ dại và ngu si như ḿnh ở tuổi học tṛ.

Cũng rất mong các bạn tiếp tục góp bài cho trang web pct72 yêu quư 

Thân mến.

NVC

Ngày xưa mỗi sáng đến trường,

Tôi thường đứng lại trước vườn nhà ai!

Bên song một mái tóc dài,

Nàng vờ trang điểm cho ai lặng nh́n!

Ngoài vườn nắng sớm vừa lên,

Long lanh, óng ánh trước thềm đầy hoa.

Rồi nàng mở cửa bước ra,

Phút giây nắng bỗng chan ḥa khắp sân.

Dáng gầy nàng nhẹ gót chân,

Tay ôm cặp sách tần ngần lối đi.

Tôi mang nặng mối t́nh si,

Theo nhau mà chẳng nói ǵ với nhau.

Ngàn lần tôi muốn bước mau,

Ngàn lần tôi muốn nói câu quen nàng…

Trên cao có đôi bướm vàng,

Dưới đường lấp lánh có ngàn ánh sao!

Ḷng tôi thôi cứ nao nao,

Ấp - a, ấp - úng làm sao mở lời.

Đôi khi nàng nhẹ quay người,

Đủ cho tôi thấy nụ cười mím chi!

Nàng như muốn nói điều ǵ…?

T́nh tôi thơ dại, ngu si quá chừng!

Bao nhiêu năm vẫn ngập ngừng,

Bao nhiêu năm vẫn ngại ngùng, lặng thinh.

Bao nhiêu năm, một mối t́nh!

T́nh tôi ấp ủ một ḿnh tôi thôi…

*****

Cuốn theo cuộc sống nổi trôi,

Một ngày nắng tắt để tôi mất nàng!

Th́ thôi không có nắng vàng,

Th́ thôi, không có mấy hàng dậu thưa.

Và thôi không có bao giờ,

Anh qua khung cửa em chờ nắng lên!

Huế, 04-2014.

Nguyễn Văn Cư.

 


Chris Dang
Bài thơ này hay quá. Cám ơn Cư gởi ra cho bạn bè đọc.

15 thg 4  Regards.
S.Đặng

TV Cát
 
Vừa đọc bài thơ Nắng tắt của Cư, thơ bạn vẫn giữ được những rung động của một thời mới lớn, ngày đấy chắc rằng nhiều bạn thời bấy giờ cũng như thế,

Hưng thân mến

Rất cảm ơn bạn đă chia sẻ cùng Cư, bài thơ của bạn rất hay nhất là đoạn kết thật cảm xúc, da diết hơn cả đoạn kết của Nắng Tắt.


 
Tn mn vi Văn Cư
 

Cứ măi ngu ngơ đến dại khờ

Để t́nh đi mất lại ngồi than

Bóng chim tăm cá t́m đâu thấy

Chỉ một ḿnh ta mối t́nh si

***

Nắng đă đi rồi qua dốc núi

Vườn xưa cũng mất tiếng chim kêu

Lối cũ bướm c̣n không muốn đậu

Sao c̣n đứng đó thấy ai đâu ?

****

Chẳng có bóng ai đang làm dáng

Cửa kia cũng khép tự lâu rồi

Chỉ có gió chiều lay khóm trúc

Lá vàng rơi rụng đă thu sang

Tóc cũng phai màu theo năm tháng

Sao t́nh cứ măi đỏ như son.

Trần Phú Hưng

 
Thật hạnh phúc được tản mạn cùng bạn bè. Mong Hưng đồng ư để bạn Cát post lên web pct72 cho nội dung web pct72 thêm phong phú.
Cảm ơn Hưng rất nhiêu. Thân chúc bạn và gia đ́nh sức khỏe, hạnh phúc.

Nguyễn văn Cư


TV Cát
 
Ḿnh thich hai câu thơ cuối cùng của Phú Hưng, những kỷ niệm xưa như đậm đà hơn qua năm tháng, dẫu rằng đă xa lắm rồi!