DIỄN VĂN KHAI MẠC

ĐÊM LỄ HỘI KỶ NIỆM 40 NĂM NGÀY RA TRƯỜNG

(Do bạn Bùi Văn Tiếng, Cựu học sinh Phan Châu Trinh niên khóa 1965 - 1972

đọc tại Lễ hội Kỷ niệm 40 năm ngày ra trường vào tối ngày 16 tháng 9 năm 2012)

 

-----

 

         

Kính thưa các Thầy Cô và các vị khách mời,

          Thưa các bạn Cựu học sinh Phan Châu Trinh và các phu nhân thân mến,

 

          Trước tiên tôi thay mặt Ban Liên lạc Cựu học sinh Phan Châu Trinh niên khóa 1965 - 1972 và Ban Tổ chức Đêm Lễ hội Kỷ niệm 40 năm ngày ra trường kính gửi đến các Thầy Cô và các vị khách mời lời chào trân trọng, lời cảm ơn chân thành và lời chúc mừng nồng nhiệt. Tôi cũng xin hoan nghênh các bạn Cựu học sinh Phan Châu Trinh niên khóa 1965 - 1972 đã tề tựu rất đông trong thời khắc đáng nhớ này. Tôi nói rất đông chứ không nói/không thể nói là rất đông đủ, bởi cuộc hạnh ngộ của chúng ta đêm nay đôngkhông đủ. Đông là so với những lần gặp mặt khác trong suốt bốn mươi năm qua. Không đủ là so với ngày chúng ta còn đi học bốn mươi năm trước. Bởi có những bạn từ lâu đã hay vừa mới về với cõi vô cùng, có những bạn lòng muốn đi nhưng hoàn cảnh chưa cho phép, thậm chí có những bạn dường như không nhận được thông tin liên quan đến cuộc gặp mặt này…  và giờ đây tất, tất cả chỉ có thể hiện diện hoặc rõ nét hoặc mơ hồ trong ký ức của chúng ta.

 

          Kính thưa các Thầy Cô,

 

          Từ diễn đàn này và tận đáy lòng mình, em đại diện cho các bạn Cựu học sinh Phan Châu Trinh niên khóa 1965 - 1972 có mặt hoặc không có mặt đêm nay, xin bày tỏ lòng tri ân sâu sắc đối với công lao to lớn của các Thầy Cô đã tận tâm dạy dỗ chúng em thuở chúng em còn niên thiếu. Thời gian bốn mươi năm - gần nửa đời người - đã qua đi không bao giờ trở lại, nhưng lòng tôn sư trọng đạo của chúng em dành cho các Thầy Cô thì vẫn tươi nguyên như buổi ban đầu. Chúng em luôn ý thức rằng cách tốt nhất để báo đáp công ơn dạy dỗ của các Thầy Cô là phải đem hết sở học để phục vụ xã hội, phục vụ cộng đồng, ít nhất là trở thành những công dân lương thiện. Ngoảnh nhìn lại bốn mươi năm qua, em xin vui mừng thưa với các Thầy Cô rằng chúng em dẫu mỗi người vào đời bằng một con đường không hoàn toàn giống nhau và giờ đây cũng mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh nhưng tất cả đều xứng đáng với danh hiệu Cựu học sinh Phan Châu Trinh, đều xứng đáng với tình thương yêu và lòng kỳ vọng của các Thầy Cô về một thế hệ học trò.      

 

 

Thưa các bạn Cựu học sinh Phan Châu Trinh thân mến,

 

          Suốt bốn mươi năm qua, có thể nói chúng ta vẫn hằng nghĩ đến nhau, luôn thành tâm mong bạn bè mình bình an vô sự. Số đông trong chúng ta đều có không ít cơ hội trùng phùng, ở thành phố Đà Nẵng này cũng như ở nhiều nơi trong cả nước và ở nước ngoài nữa… Như đã nói trên, chúng ta vào đời bằng một con đường không hoàn toàn giống nhau và giờ đây cũng mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh nhưng sợi dây ràng buộc nối kết chúng ta chính là tình bằng hữu hồn nhiên không vụ lợi thuở thiếu thời, là niềm tự hào được làm học sinh Phan Châu Trinh - ngôi trường danh giá vào bậc nhất Đà Nẵng lúc bấy giờ và cả bây giờ, là tấm lòng mãi mãi biết ơn những Thầy Cô đã dạy mình hồi trung học… Đó là chưa kể tuổi chúng ta đều trên dưới sáu mươi. Cổ nhân có câu Lục thập nhi nhĩ thuận nghĩa là khi người ta tới sáu mươi tuổi thì mới đạt đến mức độ hoàn hảo về mặt tri - hành, kiến văn và kinh nghiệm về cuộc sống. Rồi nhiều người trong chúng ta từ lâu đã hay vừa mới lên chức ông/bà nội/ngoại - tôi nói ông/bà vì thế hệ của chúng ta không chỉ có nam sinh và vào năm 1965 tôi là một trong hơn mười bạn Đệ Thất hai toàn con trai được nhà trường xếp sang học chung với các bạn gái Đệ Thất một. Chính cái tuổi sáu mươi “lòng yêu như lửa đỏ - nhưng bên ngoài vẫn cứ trắng như không” (thơ Chế Lan Viên) càng làm cho chúng ta cảm thấy gần nhau hơn, thân thiết nhau hơn trong suy nghĩ và tình cảm đời thường. 

         

Kính thưa các Thầy Cô và các vị khách mời,

          Thưa các bạn Cựu học sinh Phan Châu Trinh và các phu nhân thân mến,

 

          Cách đây hơn bốn tháng, Cựu học sinh Phan Châu Trinh niên khóa 1965 - 1972 chúng ta, bằng tất cả sự quý trọng và lòng tri ân đối với người thầy cũ, đã cùng nhau làm một số công việc cần thiết để bản thảo cuốn sách “Âm nhạc phổ thông” của Thầy Hoàng Bích Sơn thương quý của chúng ta đang có mặt tối nay sớm được xuất bản và ra mắt độc giả. Cũng có thể xem đây là một hoạt động mở đầu cho chuỗi hoạt động kỷ niệm 40 năm ngày ra trường của chúng ta. Hoạt động mở đầu này được đánh giá là rất thành công, mà ở đời thường đầu xuôi thì đuôi lọt, cho nên hẳn các bạn cũng dễ đồng tình khi tôi đoan chắc rằng cuộc hạnh ngộ của chúng ta đêm nay nhất định sẽ đạt được những gì mà chúng ta mong đợi. Kính chúc các Thầy Cô trường thọ an khang sống vui sống khỏe, chúc các bạn Cựu học sinh chúng ta và các phu nhân luôn Lục thập nhi nhĩ thuận” để góp phần làm đẹp cho đời với tư cách là những cựu học sinh Phan Châu Trinh Đà Nẵng.

 

                Xin chân thành cảm ơn các Thầy Cô, các vị khách mời và các bạn đã lắng nghe.

 

-----------